a
Trường THPT Hữu Lũng
a
“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” - quyển sách chúng ta không nên bỏ lỡ

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” - quyển sách chúng ta không nên bỏ lỡ

  • 31/03/2014

“Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” - quyển sách chúng ta không nên bỏ lỡ

Kí ức bao giờ cũng khiến người ta xúc động dù đó là ký ức vui hay buồn. Kí ức tuổi thơ thì càng dễ làm mọi người run lên những xốn xang thương nhớ. Tôi cùng bao bạn đọc đều có cảm xúc ấy khi đến với truyện dài " Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Đây cũng là chuyện ngắn mới nhất của tác giả vừa nhận giải thưởng văn chương ASEAN. Những cánh đồng, những đứa trẻ, những nếp nhà của một vùng quê nghèo khó, sẽ khiến bất cứ người đọc dù ở bất cứ lứa tuổi nào cũng như thấy có một chút gì của mình trong đó. Sự tinh nghịch, trí tò mò và tình người bao dung, vị tha, nhân hậu…..

            Có những phút giây thư thái lòng mình lại chính là lúc ngược về với những tháng ngày tuổi thơ cơm ăn không đủ no, áo chẳng đủ ấm, tóc hoe hoe rong ruổi khắp cánh đồng. Những tháng ngày tuổi thơ vô tư, hồn nhiên bước vào những bài học đầu đời. "Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" - cuốn sách là một cuộc du hành đưa ngược ta về quá khứ và cũng là hiện tại của không ít đứa trẻ ngày hôm nay. Những mảnh ghép thưở thơ ấu mở ra bao lối nhỏ kí ức đẹp diệu kì của anh em cậu bé Thiều và Tường. Thiều - cậu nhóc 13 tuổi, học giỏi và cũng rất láu cá, ngại việc nhà thích rong chơi. Tường, em trai Thiều lại khác. Cái thằng bé hồn nhiên có khuôn mặt đẹp như tranh và tâm hồn thì đẹp hơn cả khuôn mặt. Tường yêu anh với tình yêu của những con người máu mủ, ruột rà. Tường vui vẻ làm việc nhà khi anh sai bảo. Tường hăng hái trả thù khi anh bị người khác bắt nạt. Tường cam chịu những trận đòn oan của cha khi anh trai gây rắc rối, phiền hà. Có những cậu em như Tường đấy là bởi tình yêu của Tường dành cho anh là tình yêu của những con người chung một mái nhà, chung một mẹ cha. Tình yêu của một con người nhân hậu. Con bé Mận hàng xóm của hai anh em lại có hoàn cảnh xót xa hơn cả. Cha bệnh tật, mẹ lam lũ tảo tần. Mận có nguy cơ phải bỏ học. Có ai ngăn được xúc động cầm nổi lòng mình khi đọc đến cảnh con bé Mận ngây thơ ấy đang hong khô khuôn mặt đẫm nước mắt vừa bị mẹ đánh đòn. Con bé Mận như chú chim non bơ vơ khi bố bị chết cháy mẹ bị bắt vào trại giam. Còn hàng chục người bạn, người chú, người hàng xóm xung quanh những cô bé, cậu bé ấy, mỗi người có một nỗi niềm một cách sống, một bài học cho những đứa trẻ đang trập trững bước vào đời. Sau những phút run rẩy với lũ trẻ khi bị dọa ma, tinh nghịch với trò chuồn chuồn cắn rốt, rưng rưng thấy cảnh dở điên cung con gái ông Tám, người đọc thấy lóe lên những đốm sáng tinh khôi của tình người. Đó là tình bạn giữa Tường và Mận, tình anh em giữa Thiều và Tường, tình cha vô hạn của ông Tám với đứa con gái giả điên… Những tình cảm cao quý ấy vượt lên biết bao khó khăn vất vả, bao gai góc của cuộc đời. Và có lẽ vì thế những câu thơ của tác giả cứ mãi ngân nga trong lòng tôi cho đến hết cuộc hành trình:

Ngồi im trong gió nghe đêm rớt

Chợt thấy hoa vàng trên cỏ xanh

81 chương ngắn là 81 câu chuyện nhỏ của những đứa trẻ: "Hoa tay", "Chuồn chuồn cắn rốn", "Cọp thành tinh", "Chim non bơ vơ", "Thanh kiếm của đứa vua"… cũng là cơ hội tôi nhìn lại chính bản thân mình và cách thể hiện tình yêu của mình. Tôi yêu bố mẹ, em gái tôi. Vậy mà tôi thể hiện như tôi không hề yêu họ. Tôi đánh em tôi, tôi cãi bố mẹ tôi rất nhiều. Tôi làm họ đau lòng cũng rất nhiều. Những lúc đó, như có hàng vạn con quỷ xấu xa điên cuồng điều khiển trái tim và hành động của tôi, như trong tôi không hề có yêu thương. Tôi hối hận, tôi đau lòng, nhưng cũng giống như Thiều mà thôi, quá muộn. Tôi phải sửa lại chính mình. Cái đó thì chưa bao giờ, không bao giờ, là quá muộn. Và " Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh" hứa hẹn đem đến những thú vị với các bạn đọc nhỏ tuổi và người lớn bằng giọng văn trong sáng, hồn hiên, giản dị của những trẻ con cùng nhiều tình tiết thú vị, bất ngờ về cuộc đới trong suốt hơn 300 trang sách với kết thúc như truyện cổ tích. Nó khiến bạn đọc thực sự sống trong từng trang sách, biến thành một trong những đứa trẻ hàng xóm, gần gũi, thân quen. Nó chứa đầy đủ những tình cảm, từ vui tột cùng, tới buồn xé ruột xé gan, từ tình bạn, tình làng xóm, tới tình yêu, tình cảm gia đình. Tất cả đều đặc biệt, đậm đà sắc màu của cuộc sống. Tất cả đối với tôi đều đáng nhớ, đáng để chép lại ra một tờ giấy, rồi nuốt sâu vào trong tim. Ngấu nghiến cuốn sách này là một điều tuyệt diệu.